Xem thêm

Tổng kết & Đánh giá Sách "Bến Xe": Tình Yêu Và Định Kiến Xã Hội

CEO Long Timo
Giới thiệu "Cậu không thể chết, trừ khi, tình yêu của cậu đáng đổi bằng sinh mệnh. Nếu chết, cậu cũng nên chết cho người xứng đáng giành được tình yêu của cậu." Cuộc sống...

Giới thiệu

"Cậu không thể chết, trừ khi, tình yêu của cậu đáng đổi bằng sinh mệnh. Nếu chết, cậu cũng nên chết cho người xứng đáng giành được tình yêu của cậu."

Cuộc sống như một bộ phim dài tập, có những niềm vui và nỗi buồn đau tuyệt vọng. Đằng sau mỗi cảm xúc đó, chúng ta mang trong lòng những tâm tư chất chứa không thể nào kể hết. Có lúc cuộc phim phải đến hồi kết, những kẻ ác sẽ bị trừng trị, còn những người tốt sẽ được hạnh phúc. Nhưng đời thực không thường đem lại kết thúc viên mãn như trong phim. Những kẻ xấu được sống thảnh thơi, trong khi những người trung thực lại phải gánh chịu sự bất công, vì định kiến xã hội và những lời nói độc ác của những kẻ vô đạo đức. Đây là lý do một người sống trong lương thiện lại có thể chọn tự vẫn, để bảo vệ danh dự người bên cạnh, cũng như giải thoát cho bản thân.

Hai thế giới song song

Hai con người, hai thế giới khác nhau, hai sinh mạng và hai đường thẳng song song không thể giao nhau. Dù biết rằng tình cảm giữa thầy và trò là phi lí, nhưng với Liễu Địch và Chương Ngọc, tình cảm đó trong sáng, không mưu mô toan tính. Đó là tình cảm mà một người nguyện hy sinh để bảo toàn danh dự cho người mình yêu, bởi xã hội quá khắc nghiệt hay do lòng người nguội lạnh, vô tâm mà khiến tình yêu của họ bị vùi dập, chôn vùi bằng những lời nói cay độc, thậm chí là mỉa mai. "Một lưỡi dao cùn cũng có thể giết chết một con người chứ nói gì đến những lời sắc nhọn."

Về tác giả

Thương Thái Vi, một nữ tác giả viết truyện trên mạng nổi tiếng tại Trung Quốc. Cô được biết đến là một “nhà văn một tác phẩm”. Mặc dù chỉ có một tác phẩm, nhưng cuốn sách ngôn tình "Bến Xe" vẫn được yêu thích và chiếm một vị trí quan trọng trong lòng độc giả.

Về tác phẩm

"Bến Xe" là một tác phẩm khác biệt so với những cuốn tôi đã đọc trước đó. Câu chuyện về thầy Chương Ngọc, một người đàn ông dạy Văn khiếm thị, và học trò Liễu Địch, là một câu chuyện chấn động và ám ảnh.

Chúng ta không được lựa chọn nơi sinh ra, sinh ra như thế nào, sinh ra trong hoàn cảnh nào. Nhiều người phải chấp nhận hình hài bản thân mình, với những ưu điểm và khiếm khuyết. Chương Ngọc là một ví dụ, một người không hoàn hảo về thể xác, nhưng ý chí vượt trội và nghị lực đáng nể. Anh ấy thách thức số mệnh và đối mặt với nó, không để sự tàn nhẫn và bất công làm yếu đuối mình. Mặc dù mất cả tài sản và đôi mắt trong một vụ cháy, Chương Ngọc không bỏ cuộc. Anh ta mặc cảm và cao ngạo, không muốn nhận sự thương hại từ bạn bè đồng nghiệp. Nhưng sự tận tụy trong công việc khiến anh ta kiêu hãnh hơn rất nhiều và thoát khỏi bóng tối của tâm hồn khi gặp Liễu Địch, một học trò có tâm hồn trong sáng, nhân hậu và đam mê văn chương. Chính Chương Ngọc đã tiếp tục ước mơ văn chương cho cô bé, hướng cô bé tới lý tưởng cao đẹp. Mối tình giữa họ chưa từng có từ "yêu", nhưng hành động của Chương đã đủ để nối hai trái tim cùng chung một nhịp đập. Liễu Địch trở thành người duy nhất mà Chương Ngọc yêu thương và tin tưởng ở trường. Cô là cầu nối duy nhất giữa Chương Ngọc và thế giới bên ngoài.

"Một người không quá hoàn hảo như nam chính trong truyện ngôn tình, nhưng anh là người hoàn hảo về nhân cách, tâm hồn trong sáng và cao cả. Tình yêu của Liễu Địch không phải vì gương mặt, mà vì tâm hồn anh, trái tim nhân hậu và trí tuệ thiên tài. Dù có khuyết thiếu trên người, cô không xa lánh hay ghét bỏ anh như người khác. Cô luôn dõi theo người thầy từ sau, bằng sự trung thành và tình yêu dành cho văn chương."

Mối tình trò - thầy không thắng nổi rào cản dư luận

Chương Ngọc, mặc dù không hoàn hảo, nhưng thầy hoàn hảo về nhân cách và tâm hồn trong sáng. Liễu Địch đã rung động không phải vì ngoại hình của anh, mà vì tâm hồn mạnh mẽ, trái tim nhân hậu và trí tuệ thiên tài của anh. Mặc dù anh có khuyết thiếu trên người, nhưng cô không xa lánh hay ghét bỏ anh như người khác. Cô luôn dõi theo người thầy từ sau, dù biết rằng anh là người có tính cách kiên định và không muốn nhờ sự thương hại của người khác, để giúp đỡ anh trong cuộc sống.

Cô trở thành người duy nhất mà thầy Chương tín nhiệm ở trường. Anh chỉ nhờ sự giúp đỡ của cô. Khi có những việc ngoài khả năng, thầy sẽ không yêu cầu cô làm. Thầy không phản đối, cũng không ngại bất cứ ai đặt tên Liễu Địch gần tên thầy. Cô cũng trở thành cầu nối duy nhất giữa thầy và thế giới bên ngoài. Người khác muốn tìm thầy cũng phải thông qua cô. Mỗi ngày sau khi học xong, cô đến văn phòng của thầy Chương để dắt tay thầy đến trạm xe buýt, vì cô không muốn thầy đi một mình.

"Cô đang giúp tôi đánh bại bóng tối, đúng không? Nhưng bóng tối của người mù quá nặng nề, cô có thể giúp được bao nhiêu? Em có thể giúp được bao lâu?"

Họ cứ thế vượt qua những ngày dài đằng đẵng, những cơn sóng dồn dập dần cuốn lấy hai người. Họ bỏ qua những lời đồn đại và những lời nói khó nghe của người xung quanh, để dũng cảm tiến gần nhau hơn. Không có từ "yêu" nhưng hành động của thầy đã đủ để nối hai trái tim cùng chung một nhịp đập. Liễu Địch như ngôi sao trên bầu trời, có hàng ngàn ngôi sao khác nhưng cô luôn khác biệt. Mọi ánh sáng của cô đều hướng về Chương Ngọc, mang trên mình những khiếm khuyết và xóa bỏ bóng tối trong cuộc đời của anh.

Rào cản định kiến xã hội

Thế nhưng, khi Liễu Địch lên đại học, cô không còn được gặp lại thầy Chương nữa. Hai người đi hai con đường khác nhau, không bao giờ còn chung một con đường nữa. Khoảng cách giữa hai người không chỉ là không gian địa lý hay thời gian, mà đó chính là định kiến xã hội.

Rào cản định kiến xã hội đã khiến Chương Ngọc đánh mất sinh mạng, nhưng có bằng chứng để chứng minh sự trong sạch của họ. Quan hệ giữa họ luôn trong sạch, nhưng số phận dùng phương thức này để chứng minh sự trong sạch của họ. Liễu Địch có thể nói rằng số phận đã cho cô cơ hội hay không? Chương Ngọc đã mất đi sinh mạng, vậy cần sự trong sạch để làm gì? Có tác dụng không? Là ai cho cô sự trong sạch này? Là số mệnh à?

Liễu Địch run rẩy mở phong thư. Bức thư đã cháy mất nửa, chỉ còn lại đoạn cuối cùng. Liễu Địch đọc đến nội dung:

"Liễu Địch, thứ tôi có thể cho em trong cuộc đời này, chỉ là danh dự trong sạch và một tương lai tươi đẹp mà thôi. Thế nhưng, nếu có kiếp sau tối có đôi mắt sáng, tôi sẽ ở bến xe này... đợi em."

Nhưng trên đời này làm gì có kiếp sau? Những người thường nhắc đến kiếp sau thường bất lực nên chỉ đành an ủi rằng kiếp sau sẽ gặp lại. Một lần đến nhân gian là không hề dễ dàng, chưa kể đến việc sống và tồn tại.

Đứng trước biển, nước mắt chảy dài trên gương mặt trắng ngần của Liễu Địch. Cô cởi lòng và rải tro cốt trắng xuống biển. Khi tro cốt bay ra biển, cánh hoa nhài màu trắng từ tay giáo sư Tô cũng lặng lẽ rơi xuống nước. Biển chứng kiến sự kiên cường và bất hạnh của con người. Vận mệnh và định kiến xã hội, những lời bàn tán và chế nhạo. "Vì cô, vì danh dự và sự trong sạch của cô, tôi đã phải đè nén tình cảm phức tạp trong lòng. Khi Liễu Địch bày tỏ tình cảm với tôi, cô không hề hay biết rằng trái tim tôi đau đớn và chua xót. Vì tôi không thể thổ lộ một câu với người thầy yêu thương." Thầy Chương đã nhất quyết không thắng được rào cản định kiến xã hội.

Kết

Vận mệnh của mỗi con người tuân theo quy luật: sinh, lão, bệnh, tử. Trong quãng thời gian đó, chúng ta gặp gỡ và đi qua biết bao nhiêu người. Nhưng con tim chúng ta lại đỗ bến ở một người. Nếu vận mệnh công bằng, mỗi người sẽ có một vòng lặp tương tự. Nhưng số phận lại không công bằng, tàn nhẫn với nhiều con người. "Bến Xe" là một tác phẩm khiến người đọc cảm thấy bất công và tàn nhẫn đến vô hạn. Nó mang trong đó một nỗi đau giằng xé, với những con chữ thấu hiểu cảm giác này từ chương đầu. Sự khiếm khuyết của nhân vật là nỗi đau mãi không bao giờ lành. Vì họ luôn mang trên mình những khiếm khuyết đó... cho đến hết đời.

Tác giả: Thu Thúy - Bookademy

Hình ảnh: Minh Ngọc

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

(Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.)

1